Ngày xửa ngày xưa, có một người trải đã nhiều kiếp, kiếp nào từ bé đến lớn cũng giữ mình đức hạnh và thành bậc chân tụ Cứ luân hồi chuyển kiếp như vậy liên tiếp đến 9 lần, nhưng chưa kiếp nào được thành Phật. Đến kiếp thứ 10, Đức Thích Ca muốn thử lòng, bắt vào đầu thai làm con gái một nhà họ Mãng ở nước Cao Lỵ
Truyện
Quan Âm Thị Kính
Que Diêm
Nó đang sống trong một nơi mà ánh sáng khó có thể vào được. Nó đang sống trong một hộp diêm. Nó là que diêm. Tuy vậy thỉnh thoảng nó cũng thấy ánh sáng xuất hiện và tiếp sau đó là một người bạn của nó được đem ra ngoài. Được đem ra ngoài đồng nghĩa với việc phải chết. Nhưng lạ thay từ trước đến bây giờ nó chưa hề nghe một tiếng oán giận hay than khóc của những người bạn được lấy ra khỏi hộp. Nó chỉ nghe tiếng cười trong niềm vui sướng và hạnh phúc của những người bạn ấy thôi. Nó có cảm nhận rằng những người bạn nó hạnh phúc vì được chết đi.
Hương Bát Nhã
Hương Bát Nhã
Trắng và trắng. Muột thơm và tinh khiết. Mặt đất dường như đỏ và mịn hơn khi được trải mình ra đón nhận sự nương tựa dịu dàng của những cánh hoa sứ ấy. Tôi khẻ khàng nhặt một bông sứ nhỏ, không đưa lên mũi ngửi như thói thường mà trang trọng áp vào tai. Trong làn hương tràn ngập, tôi nghe vẳng tiếng chuông ngân đẫm mát. Ai đó ơi, hãy một lần thử xem, nhặt một bông sứ nhỏ sân chùa, nhè nhẹ áp vào tai, sẽ nghe thấy những âm thanh và làn hương kỳ diệu! Cái cảm giác lạ lùng mà tôi đoan chắc rằng ai đó sẽ bất ngờ thấy mình khác hẳn đi.
Chú Sâu Xấu Xí
Nó không có khái niệm gì về sự đẹp xấu của cơ thể nó cho đến một hôm nó nghe thấy tiếng la thất thanh của một bé gái “mẹ ơi! ghê quá … mẹ ơi, con sợ”. Khi đó nó không tin là người ta sợ nó. Nó nghĩ chắc cô bé đó sợ một cái gì khác, nhưng mẹ của cô bé đã dùng cây hất nó đi nơi khác. Bị tung lên không trung rồi rơi xuống đất. Nó thấy cơ thể nó rã rời, đau đớn. Nhưng vẫn không đau đớn bằng khi nó biết nó xấu xí, và mọi người ghê sợ. Nó bò đi trong cô đơn, buồn tủi và cuộn tròn thân lại ở một góc cây.
Các bài viết khác...
Trang 20 / 27