Chuyện Của Dòng Sông
Nhất Hạnh
--- o0o ---
Có một dòng sông rất đẹp chảy qua núi đồi và đồng cỏ xanh tươị Dòng sông ca hát nhảy nhót tung tăng từ trên núi xuống đồng bằng. Xuống đồng bằng, dòng sông chảy chậm lại, mặt nước trong xanh êm mát.
Chuyện Của Dòng Sông
Nhất Hạnh
--- o0o ---
Có một dòng sông rất đẹp chảy qua núi đồi và đồng cỏ xanh tươị Dòng sông ca hát nhảy nhót tung tăng từ trên núi xuống đồng bằng. Xuống đồng bằng, dòng sông chảy chậm lại, mặt nước trong xanh êm mát.
Đường Về Xứ Phật
Tôi không có ý định viết về chuyến hành hương chiêm bái Phật tích trên quê hương Đức Phật. Lý do rất đơn giản là vì khả năng viết lách của tôi kém cỏi…Tôi chỉ thích ghi nhận và cất giữ những cảm xúc, niềm hạnh phúc về chuyến hành hương này cho riêng mình trong tâm thức…
Chiều xuống. Sông Hàn như một sợi mơ vắt ngang qua nỗi buồn phố thị. Những chuyến phà hôm nay sao đông thế nhỉ ? Người ta nườm nượp tràn qua bên kia sông, có lẽ đêm nay bên kia có hội hè đình đám gì chăng ?
Lan man với mớ bòng bong trong lòng, Thịnh mỉm cười bâng quơ. Từ Sài Gòn ra Đà Nẵng đã gần một tuần, chàng chưa tìm được điều gì khả dĩ nguôi ngoai nỗi chán chường trong lòng. Có điều sông Hàn vẫn cuốn hút chàng, nó khơi lại nỗi nhớ nhung về Nguyên Dung mỗi khi hoàng hôn phớt hồng trên mặt nước. Đêm thì tĩnh lặng hơn bờ sông Sài Gòn, nên quán café gần bến phà này vẫn là điểm thích hợp nhất để Thịnh ngồi hàng giờ nghĩ ngợi xa xôi.
Hình ảnh cuộc đời
- o0o -
Ngày kia, nhà tỷ phú nọ mang cậu con trai duy nhất về nơi thôn dã với ý định để cho con tìm hiểu và so sánh với cuộc sống nghèo nàn của người dân quê. Hai cha con sống hai ngày tại một làng xóm xa xôi nơi mà người ta cho là có đời sống khó khăn. Sau khi trở về nhà, người cha hỏi người con:
Ðây là một khu rừng xanh tươi trong dãy núi Hy Mã Lạp Sơn, lòng sông Hằng từ ngàn cao đổ về, chầm chậm chảy như muốn nghỉ ngơi sau khi đã vượt qua nhiều đoạn thác ghềnh.
Gốc Tùng
Thích Tuệ Sỹ
Đương niên song cối thị song đồng Tô Đông Pha
Những năm trước, hai gốc tùng trước sân như hai đứa trẻ, dáng điệu miệt mài trong cơn gió hiu hắt của mùa thu. Quanh năm suốt tháng, không một lời qua lại, không trao đổi nhau đến cả một chiếc lá đã qua mùa. Vào năm mưa bão nhiều, đôi khi nước dâng cao, từ xa vọng lại như một bãi tuyết trắng ngập nửa thân hình. Thỉnh thoảng vài cánh bướm ghé xuống, không hương sắc của phấn nhụy để bày tỏ một chút tình nồng nhiệt. Cánh bướm lại bay đi, vẫn không một cử chỉ xao động hứa hẹn nào. Chúng bình thản và trầm mặc,
Trang 21 / 23